Erwinia amylovora
Vi khuẩn
Bệnh cháy lá có các đặc điểm điển hình là một loạt các triệu chứng xuất hiện trên lá, hoa, quả và chồi. Lá và hoa bắt đầu héo rủ và nhanh chóng chuyển sang màu xám xanh, sau đó chuyển sang màu nâu hoặc đen. Chúng vẫn bám dính vào cành cây trong suốt mùa vụ. Các chồi đang phát triển cũng chuyển sang màu xám xanh, héo rủ và cong xuống như chiếc gậy ba tông. Khi bệnh tiến triển, càng có thêm nhiều chồi héo úa rồi chết đi. Trong các trường hợp lây nhiễm nghiêm trọng, cây trong vườn có thể trông như bị lửa đốt thành đuốc, từ đó mới có cái tên "bệnh cháy lá". Các khu vực thối mục xuất hiện trên các cành cây khiến chúng có màu sẫm hơn, vỏ lõm vào và nứt nẻ. Bên dưới vỏ cây đã chết, gỗ cây ố một màu nâu đỏ. Trong thời tiết nóng ẩm, một loại chất lỏng nhờn nhớt màu trắng có thể ứa ra từ các bộ phận nhiễm bệnh ở cây. Nếu không được xử lý, quá trình lây nhiễm sẽ lan xuống bộ rễ và toàn bộ cây có thể chết.
Phun nhiều lần dung dịch pha loãng (khoảng 0,5%) hỗn hợp thuốc Bordeaux hay một sản phẩm khác có gốc đồng trong giai đoạn cây nở hoa có thể giảm thiểu các đợt lây nhiễm mới. Nên phun thuốc kịp thời sau các điều kiện thời tiết. Nên phun thuốc 4-5 ngày một lần trong các giai đoạn thời tiết có độ ẩm cao. Nên biết rằng một số sản phẩm có gốc đồng có thể gây sướt bề mặt quả. Sử dụng các sản phẩm có chứa vi khuẩn Streptomyces lydicus cũng có thể giúp làm giảm sự lây lan của vi khuẩn gây bệnh cháy lá.
Nếu có thể hãy luôn xem xét sử dụng phương thức kết hợp các biện pháp phòng ngừa với các biện pháp xử lý sinh học. Để nỗ lực khống chế bệnh cháy lá, các sản phẩm thuốc có gốc kim loại đồng có thể được sử dụng trong giai đoạn cây nở hoa. Tuy nhiên, ngay cả khi sử dụng nhiều cũng không thể mang đến hiệu quả khống chế bệnh hoàn toàn. Khi cắt tỉa cây, nên khử trùng các công cụ làm vườn bằng dung dịch thuốc tẩy trắng 10% hoặc chất tẩy rửa kháng khuẩn.
Bệnh cháy lá do vi khuẩn Erwinia amylovora gây ra. Loài vi khuẩn này tấn công táo, lê và các loài cây cảnh cùng họ. Các loại cây có quả hạch như mận, anh đào, đào và xuân đào không bị ảnh hưởng bởi bệnh này. Có thể phát hiện các thiệt hại do bệnh này gây ra cho cây từ mùa xuân đến mùa thu. Vi khuẩn sống qua mùa đông trong các mảng thối mục trên cành, nhánh hay thân cây. Dưới các điều kiện thích hợp vào mùa xuân, chúng phát triển trở lại và tấn công các mô bên trong cây, khiến mô có màu nâu. Điều này ngăn cản vận chuyển nước và chất dinh dưỡng, gây héo úa các đầu chồi, cuối cùng khiến các chồi cong rủ xuống. Nước mưa bắn hoặc côn trùng làm lây lan vi khuẩn đến các hoa hé mở hay các chồi đang mọc nhanh ở bên cạnh. Độ phì nhiêu và độ ẩm của đất cũng góp phần làm gia tăng mức độ nghiêm trọng của thiệt hại do bệnh này gây ra. Các điều kiện thời tiết nóng dần và các vết thương tổn trên cây tạo thuận lợi cho lây lan bệnh này.